Facebook Google+ Hotline
16
09
Hygge Việt
HYGGE Cà Phê - Câu chuyện của người sáng lập
Ly cà phê mà theo trí nhớ của tôi thật thơm nức mũi, màu nâu không quá đậm đặc, có vị đắng, nồng đậm, có cả vị chua và ngọt ngọt. Chú bảo, cà phê ngon là có đủ năm hương vị: đắng, mặn, chua, chát và ngọt tự nhiên. Đắng nhưng không bị gắt, mặn do nồng đậm chứ không phải cho muối vào, chua chua thanh thanh nhẹ nhẹ, chát nhưng không được khô miệng sau khi uống và nhất là uống xong chép chép miệng 1 cái là nước bọt ứa ra sẽ nghe thấy ngay vị ngọt như uống nước chè ngon ấy.

 

Theo thói quen, nhiều năm nay mỗi ngày tôi đều uống một ly cà phê mộc nguyên chất thật ngon để khởi đầu ngày mới tràn đầy năng lượng.

Những ngày giãn cách ở nhà thời gian này, cửa hàng cà phê HYGGE của chúng tôi và tất cả các cửa hàng cà phê tại Hà Nội đều đóng cửa theo chỉ thị 16 của chính quyền. Tôi không thể tự mình đến quán ngồi thưởng thức ly cà phê. Tôi ở nhà bắt đầu tự pha cho mình ly cà phê mộc thật ngon.

Điều này gợi nhớ tôi đến câu chuyện của mình khi tôi 15 tuổi. Mùa hè năm đó, anh Minh - là anh họ học tự động hóa Bách khoa, hơn tôi 3 tuổi -  về nhà chúng tôi chơi và thăm ông bà ngoại. Anh Minh  là người tò mò khám phá nhiều thứ, kể cả uống cà phê. Cứ bảo tôi pha phin ly cà phê, nhưng tôi bảo là không biết. Anh ấy giọng rất chế giễu tôi là con gái Buôn Mê mà đến mỗi  ly cà phê cũng không biết cách pha. Tôi thấy vừa ấm ức vừa xấu hổ vì rõ ràng tôi sinh ra lớn lên giữa đại ngàn cà phê mà không biết uống cũng chẳng biết pha nỗi một ly cà phê.

Ngày đó, tôi chỉ quan tâm giá cà phê cao hay thấp mà thôi. Giá cà phê cao thì năm đó gia đình tôi sẽ có thêm một khoản thu nhập lớn ngoài khoản lương chính từ Bố tôi là cán bộ và Mẹ tôi là giáo viên. Chúng tôi sẽ được bố mẹ sắm cho quần áo mới, đôi dép quai hậu đẹp. Và đương nhiên là bố tôi sẽ có tiền cho chị em tôi ăn quà vặt ở trường như các bạn bè tôi.
Mẹ tôi được nhận hai (02)  lô cà phê từ hai nông trường cà phê mà mẹ tôi là giáo viên dạy dỗ con em công nhân của nông trường, đây được xem như là một phần hỗ trợ tăng thu nhập cho giáo viên trong thời gian khó khăn những năm cuối thập niên 80 và 90 thế kỷ trước.
Một lô cà với diện tích một (1) sào là 1,000m2 cách nhà tôi chưa đến 3km, do Nông trường cà phê Tháng Mười hỗ trợ giáo viên dạy con em công nhân nông trường,  với chính xác 110 cây cà phê mà tôi được chứng kiến từ lúc bố mẹ cùng sự hỗ trợ của dì tôi và  chú (chú là  chồng của dì,  nhưng gia đình tôi thống nhất gọi là chú cho thật gần gũi như người em ruột của bố) là công nhân nông trường cà phê  - hỗ trợ, bắt đầu đào đất trồng cà phê vào mùa mưa. Khi cây cà phê còn nhỏ, trong suốt thời gian 3 năm đầu, cứ đến mùa hè là chị em tôi được đi cùng bố mẹ  vào rẫy cà phê để xem bố mẹ trồng xen canh các loại đậu,  như: đậu xanh, đậu đỏ, đậu nành và lạc. Lúc này, cây cà phê còn bé, trồng xen canh các loại cây ngắn ngày theo hướng dẫn của kỹ sư nông nghiệp nông trường lúc bây giờ giúp xới tơi đất, cuốc cỏ chăm sóc cho cây cà phê, vừa thu hoạch được các loại đậu bán lấy tiền sắm sửa dụng cụ học tập và đồng phục cho chị em tôi mỗi khi vào năm học mới.
Lô cà  thứ hai được Nông trường cà phê Phước An (tiền thân là Nông trường Cada) cấp cho mẹ tôi, có diện tích đâu đó  khoảng 2,500m2. Lô này cà phê  đã lớn, đã trưởng thành và bắt đầu thu hoạch. Vào mùa hè, cà phê có nhiều quả chín bói, nếu không hái thì cà phê sẽ tự rụng xuống đất hoặc mưa to quá quả chín cũng sẽ bị rụng theo. Vì phí của, nên chị gái và tôi thường được theo bố mẹ cho đi cùng hái quả chín về phơi khô, đóng vào bao đay cất vào kho,  đợi đến khi giá cao sẽ bán, hoặc khi cần tiền cho việc gấp sẽ bán. Còn đến mùa thu hoạch chính từ tháng 11 đến tháng 12 thì chúng tôi chỉ được bám càng theo mỗi Chủ nhật, còn nhân lực chính thu hoạch cà là bố mẹ và không thể thiếu sự giúp đỡ từ các chú dì tôi.

Lại nói về anh họ tôi, mùa hè năm đó  thường rủ chị em tôi vào nhà chú dì chơi, nhưng mãi sau này tôi mới biết là anh sợ lạc đường và sợ bắt cóc vì đường vào nhà chú dì có một đoạn dài đi ngang qua nhiều lô cà phê không có nhà cửa.  Đường từ nhà tôi vào nhà chú dì là những con đường đất đỏ như bôi mỡ vào những hôm trời mưa. Đi không khéo thì hoặc là bị đất bùn dính hết vào bánh xe không chạy được tiếp, còn nếu siêu thì cứ đạp xe đạp trên một lối mòn không bùn đất mà nhiều vệt xe đã chạy qua tạo ra, đặc biệt là từ bánh xe công nông vô cùng trơn trượt, chỉ cần sơ sểnh mất thăng bằng một chút thôi là sẽ bị ngã chổng vó lên trời, tha hồ lấm lem bùn đất đỏ. Anh tôi thì rất siêu sao trong khoản đạp xe trên những con đường như sân băng nghệ thuật này. Tôi chễm chệ ngồi sau đợi đến nơi an toàn, chân không dính một tí bùn đất nào. Rồi thi thoảng cũng được chú pha cho anh em tôi loại cà phê chú tự làm uống thay nước chè.
Chú cũng bảo tôi là con gái Tây nguyên cố gắng học rồi sau đi ra thành phố học đại học chứ làm nông như chú dì vất vả lắm. Mà con gái lớn lên từ nông trường cà phê từ bé mà không biết pha cà phê thế nào thì quê lắm…. Chúng tôi còn nói nhiều chuyện trên trời dưới đất khác nữa, tôi hứa là sẽ kể dần trong những ngày gần nhất….Tôi dạ  thỏ thẻ, ngồi cạnh  xem chú pha cà phê cho anh em tôi.

Ly cà phê mà theo trí nhớ của tôi thật thơm nức mũi, màu nâu không quá đậm đặc, có vị đắng, nồng đậm, có cả vị chua và ngọt ngọt. Chú bảo, cà phê ngon là có đủ năm hương vị: đắng, mặn, chua, chát và ngọt tự nhiên. Đắng nhưng không bị gắt, mặn do nồng đậm chứ không phải cho muối vào, chua chua thanh thanh nhẹ nhẹ, chát nhưng không được khô miệng sau khi uống và nhất là uống xong chép chép miệng 1 cái là nước bọt ứa ra sẽ nghe thấy ngay vị ngọt như uống nước chè ngon ấy.

Thời gian trôi qua, lên cấp 3 rồi vào đại học tôi cũng biết uống cà phê, uống cà phê nhiều khi để tỉnh táo học bài, uống cà phê khi gặp lại bạn cũ, khi thấy vui, khi buồn nhớ nhà nhớ bạn bè cấp 3, hay uống để bắt đầu ngày mới sảng khoái hơn.

Sáng nay, ký ức tuổi thơ tràn về vào ngày mưa  chớm thu Hà Nội, khi tôi tự pha cho mình và ông xã ly cà phê sáng ở nhà mùa giãn cách theo cách mà chú tôi đã dạy tôi pha cà phê. Duyên cà phê với tôi còn nặng lắm, tôi  biết. 20 năm sau khi  ra Hà Nội học tập  và sinh sống bằng các ngành nghề khác nhau từ làm thương mại và xuất khẩu các sản phẩm mây tre đan, lọ gốm sành sứ,  rồi đến nội thất, thiết bị điện cao thế,  gạch men lát sàn và ốp tường…., tôi lại quay về với tình yêu cà phê.
Chúng tôi khởi nghiệp với quán cà phê giản dị, xinh đẹp ở khu đô thị mới phía tây Hà Nội với  nguồn cà phê đương nhiên là  từ quê hương tôi, rồi 6 tháng sau chúng tôi thành lập công ty chuyên phân phối và xuất khẩu cà phê đến nay tròn hai (2) năm. Công ty trong 2 năm trải qua bao thăng trầm với 4 mùa giãn cách, chúng tôi hân hoan khi sản phẩm HYGGE được xuất khẩu đi các nước, được người dân thủ đô biết đến, được vận chuyển đi khắp cả nước cho các quán cà phê, được bạn bè biết đến rồi tin yêu ủng hộ, rồi sản phẩm HYGGE có thể tìm mua online dễ dàng trên trang thương mại điện tử lớn nhất Shopee. Tôi và đội ngũ HYGGE tự hào và hạnh phúc truyền đam mê tình yêu cà phê của mình đến mỗi người Việt. Chúng tôi biết ơn những nhà cung cấp, các chuyên gia, các cộng sự, đặc biệt là các khách hàng yêu quý của HYGGE khắp mọi miền tổ quốc và bạn hàng quốc tế đã chắp cánh cho chúng tôi tiếp tục phụng sự mang cà phê mộc tiêu chuẩn quốc tế hảo hạng của quê hương Việt Nam đến với thật nhiều người yêu cà phê Việt Nam và bạn bè thế giới.



Chúng tôi sẽ viết tiếp câu chuyện cà phê HYGGE trên con đường tương lai rộng mở phía trước.
Hà Nội, ngày 16/09/2021
Viết cho tuần lễ sinh nhật 2 tuổi của Công ty sở hữu thương hiệu HYGGE Cà Phê
 
Founder Hygge Cà Phê.
Ms Hà Nguyễn.
top